10.21.2008

Thu... Cưới... âu cũng là cái liễn!

Hà Nội chớm thu...
Đã có những cơn gió se se đủ lạnh để người ta phải khoác áo mỏng khi đi chơi tối.
Đã nồng hương hoa sữa những nẻo đường.
Và những hàng cốm rong đã toả đi khắp các góc phố, mang mùa thu len sâu vào từng con phố, vào cuộc sống của người Hà Nội.

Hà Nội vẫn thế.
Con người vẫn hối hả mỗi sáng lo bận mưu sinh, để rồi tối về lại có một cái thú riêng rất thu Hà Nội: ngồi vỉa hè Nguyễn Du nhâm nhi cốc cà phê, tận hưởng hương hoa sữa, thêm dăm ba câu chuyện cùng bạn bè.

Tán gẫu đợt vừa rồi có thêm một chủ đề mới: Cưới. Còn gì đẹp bằng đám cưới mùa thu - đông này! Cô dâu trong bộ váy cưới mỏng manh duyên dáng nép bên chú rể vì lạnh. Cái lạnh hanh hanh của tiết trời cuối thu đầu đông làm hồng má cô và cũng ngăn bớt những giọt mồ hôi vì mệt.

Dung cũng sắp cưới chồng. Chà, nghĩ cũng tức cười. Không phải là chưa có bạn cưới bao giờ, nhưng bạn thân đi lấy chồng thì đây là lần đầu tiên. Nhìn chị ấy bận bịu chuẩn bị đám cưới trước cả nửa năm, mệt thì mệt nhưng mặt lúc nào cũng sáng bừng hạnh phúc. Dung trông phải đẹp ra thêm mấy lần (mặc dù chị ấy đã xinh lắm rồi). Nhìn bạn như vậy cũng muốn cưới ghê. Tuy nhiên biết thân biết phận chả ma nào rước mình về cả! haha

Mà nói chung cũng chẳng thể nào nói trước được. Dung có bao giờ nghĩ chị ấy lại lấy chồng trong khi chưa học xong. Năm ngoái vẫn còn xoen xoét chị với ông Hoàn còn lâu, phải học xong, đi làm một thời gian có tiền mới cưới được. Bây giờ thì ông Hoàn tha hồ đi làm nhé! haha. Nói thì nói vậy thôi chứ bạn bè và cả bản thân chị ấy đứa nào cũng biết đó thực sự là người đàn ông dành cho Dung. Biết lo toan, biết kiếm tiền (cười), trị được Dung (cười nữa) và quan trọng nhất, yêu chị ấy. Dung cũng là người con gái đáng được ngưỡng mộ. Xinh, đảm và ghê gớm (cười lớn). Hơn hết là hai người đó tin tưởng, trân trọng nhau. Chúc mừng chúc mừng nào!

Chà... nói sao nhỉ... duyên số... có thể là sự bắt đầu cho mọi chuyện. Tất nhiên nó không phải là yếu tố quyết định, nhưng là điều kiện cần. Mình tin là thế. Tuy nhiên, điều kiện đủ lại là người ta có nắm bắt lấy cái duyên số đó không. Đôi khi chỉ vì cái Tôi quá lớn mà đã để lỡ mất người đó. Lại cũng có đôi khi vì tư duy quá thực tế mà lấn át hết cảm xúc lãng mạn. Biết trước là chuyện không thể có kết thúc như mong muốn thì đừng bắt đầu nó, không tốn thời gian cho những mối quan hệ không có kết quả. Nhưng có khi, đó lại là cái số ấy nhỉ? Cái gì không thuộc về mình thì có cố nắm giữ nó cũng sẽ vuột mất thôi. haha.

Kết lại là có lẽ mình nên xem xét chuyện đi tu. Làm Hoan Hỉ sư thái vẫn tốt hơn là làm một kiếp nhân sinh hỉ nộ ái ố. haha

9.08.2008

Chu kì của một mối quan hệ


Đã có đôi lúc tự hỏi mình: đến bao giờ thì cái kẻ mà ta đang chơi rất thân bắt đầu rời xa ta.
Hay cũng có khi là tự trách mình: có phải ta là kẻ không biết cách chơi, tạo mối quan hệ vững chắc.
Và rồi đến lúc chợt tự vỡ ra: À, mối quan hệ nào cũng có 1 chu kì! Có bắt đầu thì cũng có kết thúc.
Nó giống như là product life cycle vậy. Có một khởi đầu potential, có những lúc phát triển mạnh mẽ, nhưng rồi cũng sẽ chìm dần vào quên lãng.

Âu cũng là cái lẽ tự nhiên.

Kết thúc cũng có nhiều kiểu. Nhẹ thì coi nhau là bạn xã giao. Nhìn cái nick trên mạng cũng hiểu được: à, con bé này là Fuu, tên thật là Phương, mình và nó đã từng nói chuyện cách đây x năm/tháng. Nặng thì del luôn cái nick, may ra chăng vừa del vừa tự hỏi: cái ID gì nghe lạ hoắc, sao ngày xưa mình lại add nhỉ. Và rồi những suy nghĩ thoáng qua đó lại bay đi.

Điều cơ bản là tôi đã không còn nằm trong tâm trí bạn.

Buồn nhỉ? Nhưng đôi khi bản thân cũng tự thấy mình thật là mâu thuẫn.
Có chắc là chỉ một bên dần ngãng ra và bạn thì vô tội, là kẻ bị bỏ rơi không?
Đôi khi chính những hành động vô ý thức của mình lại khiến đối phương nhầm tưởng nhỉ?

Con người vốn là một sinh vật phức tạp, mỗi cá thể lại khác nhau. Và tần sóng thì không phải lúc nào cũng bắt được. Mỗi người lại có một chu kì của một mối quan hệ riêng, cái này lại càng khó nắm bắt.

Ví dụ như bản ngã. Lúc nào cũng vậy, chỉ đến một thời kì nào đó là lại tỏ ra rất lạnh lùng với người bạn mà vừa trước đó mới chơi rất thân. Nhưng có phải là chán rồi không? Có phải là muốn ngãng ra rồi không? Có phải không quan tâm đến người ta nữa không?

Không.

Bản thân nghĩ nó chỉ đơn thuần là một nút lặng thôi. Để suy ngẫm về mối quan hệ đó. Cũng là khoảng thời gian để bản thân nhận ra người đó quan trọng như thế nào với mình. Biết mà, có xa thì mới có nhớ. Tự tạo khoảng cách đôi khi là cách để xích lại gần hơn.

Chỉ là người khác thì chưa chắc đã nghĩ như vậy. Cứ tưởng tượng mình đang chơi vui vẻ với nó, tự dưng thấy nó khinh khỉnh, mặt mũi nhăn nhó, ăn nói khó chịu như thể ghét mình lắm. Bảo sao mà không sợ. *cười*

Vậy là chu kì lại lệch nhau rồi.

Có những mối quan hệ đi qua cuộc đời mình kết thúc dở hơi thế đấy.

Bánh răng trật rồi liệu có lúc nào đó lại nối khớp vào nhau không?
Itsu demo sagashite shimau dokka ni kimi no egao wo
Kyuukou machi no fumikiri atari
Konna toko ni iru hazu mo nai no ni
Inochi ga kurikaesu naraba nandomo kimi no moto e
Hoshii mono nado mou nanimo nai
Kimi no hoka ni taisetsu na mono nado

7.26.2008

Bánh bao!


Hôm nay tớ chính thức hết tiền! Nhưng ăn tiêu thì vẫn sang như thuở nào! XD Tớ đi siêu thị mua bánh bao về ăn đêm, ko mua loại rẻ mà mua hẳn loại sang vừa vừa! XD Và tớ phát hiện ra cái bánh bao ngon quá là ngon: bánh bao sữa tươi đậu xanh!

Bánh mềm, ăn nhân đậu không bị ngọt quá. Nói chung là rất hợp với sở thích của tớ. Mà bánh bao lại khá rẻ, loại ngon mà tớ mua cũng chỉ hơn 1K/cái. Lại không nhiều calo như mì gói! XD

Phần khó khăn nhất là hấp bánh bao. Vì tớ học đêm, đâu thể 1, 2h sáng mà xuống dưới nhà bật bếp đun nước rồi bỏ bánh vào xửng hấp đc. Cũng ko thể dùng lò vi ba (vì nhà bác rất tiết kiệm, gia chủ còn chả dùng, tớ ko đủ tư cách đụng vào cái lò vi ba nhà bác XD). Nồi cơm điện thì ko cắm. Đúng là cái khó ló cái khôn, tớ hấp bánh bằng cái phích đun nước siêu tốc + 1 cái khăn tay sạch! =D Cuối cùng cũng được mẻ bánh bao mềm, thơm, ngon lành như hấp trong xửng vậy.

Bánh nè:



Còn đây là cái "xửng hấp" của tớ XD :


7.25.2008

Saigon Saigon!

Tớ đang sống bằng một trong những đồng tiền trượt giá nhanh nhất thế giới trong một thành phố đắt đỏ thứ 100 trên thế giới!

Đây là nghiên cứu khảo sát dựa trên giá sinh hoạt (xăng, đồ ăn, thuê nhà, etc) của công ty nhân sự Mercer rất nhiều thành phố trên thế giới. Đoán thử xem thành phố đắt đỏ nhất thế giới là thành phố nào nhé! Moscow mới là thành phố đắt nhất .



Cá nhân tớ thấy Hà Nội đắt hơn nhiều... :))

7.23.2008

Cà bung

Hôm trước tớ hứng + thèm cà bung. Thế là đi siêu thị mua ... 2 quả cà, ít cà chua, vài bìa đậu về :D May cái nữa là nhà bác có cây lá lốt, chứ siêu thị đào đâu ra cái lá đó. 2 chị em (mà phần nhiều là tớ) hứng chí ăn hết sạch tô cà.

Và cũng chỉ đến hôm đó tớ mới biết có rất nhiều người ko biết đến món cà bung chứ chưa nói đến chuyện biết bung cà. Thật là bất ngờ.

Nhân đây thì cũng nói 1 chuyện vui nho nhỏ của tớ và món ăn này. Từ bé tớ đã không khảnh ăn, hay nói cách khác thì cái gì tớ cũng ăn được tuốt XD. Nhưng nguyên tắc của tớ là cái gì nhìn đẹp đẹp thì tớ mới ăn. Và chính vì thế nên món cà bung này (hồi đó do chị họ tớ đạo diễn) thực sự là nằm ngoài vùng phủ sóng của tớ. Mấy lần chị dọn ra cho ăn mà cứ lắc đầu nguầy nguậy nhất quyết "Kinh lắm, kinh lắm" không chịu. Có một lần chị tớ bảo, thôi thì nhắm mắt lại ăn thử, xem nó có kinh thật không. Thử. Ngon thật. Từ đấy tớ gọi nó là cái món "kinh mà ngon" :P. Cái tên cà bung tớ chỉ biết từ sau khi xem một chương trình "Ở nhà Chủ nhật" cách đây mấy năm. Món "kinh mà ngon" này đã cùng tớ kinh qua biết bao cơn lười bất chợt và cả nhà chỉ có độc món cà để ăn XP.

CÀ BUNG

Nguyên liệu:

- Cà tím. Cho 3 người ăn thì khoảng 3 quả (đó là nhà tớ) cà dài. Cà tím tròn thì mua nhiều hơn 1 quả. Nhiều người nghĩ rằng cà dài và cà tròn giống nhau, nhưng thực ra thì cà dài ngon hơn, mềm hơn và thơm hơn cà tròn. Trừ phi đi cả chợ không thấy cà dài tớ mới bắt buộc phải mua cà tròn. Cách chọn cà tím ngon là cà đều màu, căng bóng. Là tớ thì tớ còn chọn quả dài đều, ít cong.

- Đậu phụ khoảng 3-4 bìa. Nhà này chắc phải 5, 6 bìa mới đủ! :))

- Cà chua khoảng 2 quả.

- Lá lốt hoặc/và tía tô, hành.

- Nếu thích thì cho thêm 1 ít thịt rọi.


Cách làm:

- Cà tím rửa sạch, bỏ cuống, cắt xéo thành miếng nhỏ vừa ăn. Ngâm nước cho ra nhựa đen.

- Cho ít dầu ăn vào chảo. Chảo nóng thì bỏ cà vào đảo. Nêm muối. Đảo đều tay thấy bắt đầu cháy cháy thì bỏ thêm nước vào, đậy nắp chờ cà mềm.

- Sau khi cà đã mềm thì bỏ cà chua vào đảo cùng cho đến khi cà chua cũng nát nát ra. Mẹ tớ thường không bỏ lẫn cà tím và cà chua ngay từ đầu mà đảo cà chua riêng ở giữa chảo cho chín chín rồi mới trộn cà tím hất sang xung quanh vào cùng.

- Đậu rán vàng. Bỏ vào chảo cà.

- Thịt xắt miếng mỏng, bỏ vào chảo cà.

- Nêm muối. Bỏ nước vào đun lâu lâu. Đun nhiều thì càng ngon (không nhớ tại sao nhưng chắc chắn là mẹ có bảo tớ vậy).

- Đun khi nào sôi kĩ thì thả lá lốt, tía tô, hành xắt nhỏ vào. Đun thêm 1 chút thì tắt bếp.


Ăn món này ngon mà không bị ngấy. Cà tím thơm, ngậy... Chẹp... nhắc lại thèm.

7.21.2008

Hà Nội mùa sấu

Mùa hè, mùa mưa bão, mùa của những ngày nắng nóng oi nồng. Và mùa hè cũng là mùa Hà Nội ngập tràn trong sấu, một thức quà như để bù lại cho cái nóng cái nắng mà người Hà Nội phải chịu. Nước rau muống luộc đánh dấm bằng sấu, canh sấu thịt nạc hay thứ nước giải khát thơm mát đầy vị Hà Nội, rồi Sấu dầm... Rồi những con đường với 2 hàng sấu xanh mát, những đứa trẻ nghịch ngợm trèo cây trẩy sấu... Sấu gắn liền với Hà Nội, với tuổi trẻ Hà Nội, với ẩm thực Hà Nội.

Sấu chỉ có vào cái mùa oi nắng ấy, và nếu muốn trữ lâu để ăn thì phải mua nhiều nhiều về, rửa sạch để ráo nước rồi cất hộp bỏ ngăn đá tủ lạnh. Như vậy thì cả năm luôn có sấu để ăn. Nhà tớ cứ đến mùa sấu là mua cả yến về, cất đó. Cả năm những bát canh chua luôn thơm mùi sấu. Vị Hà Nội đó, mùi Hà Nội đó.

Chuyển vào Sài Gòn vào mùa hè, khi những cây sấu bắt đầu sai trĩu quả, tớ bất giác quên đi sự xuất hiện của những quả sấu đầu mùa vì những cuộc tiệc tùng chia tay với bạn bè, vì những tất bật lo lắng chuyển nhà, làm hồ sơ Nam tiến. Ra đi mà bỏ quên cái vị Hà Nội đó lại.

Rồi bất chợt, một lần luộc rau muống, đi tìm sấu để đánh dấm canh (thói quen từ khi ở nhà với mẹ), tớ mới nhận ra là Sài Gòn không có sấu! Cái vị đó chỉ ở Thủ đô mới có!

Tớ rất nhớ...

Tất nhiên là tớ không nhớ để đó. Tớ gọi điện về nhắn mẹ nếu có ai đi công tác trong này thì gửi vào cho tớ 1 ít sấu. Và mẹ gửi thật. Thật hạnh phúc sao là đi xa thế này vẫn còn cảm nhận được hương vị quen thuộc và gợi cảm ấy. Nhiều lúc có cảm giác đang ở Hà Nội vậy! Tiếc là Sài Gòn không có những con đường sấu...

Mua sấu về bỏ tủ lạnh đc 1 hôm thì nhà bác chủ nhà cần tủ lạnh để bỏ đồ ăn vào, vậy là tớ tiện tay làm nước sấu. Thức uống kì diệu của mùa hè (người Sài Gòn có lẽ không hiểu hết được sự kì diệu của nước sấu đâu nhỉ. Vì vào mùa sấu thì Sài Gòn mát mẻ hơn ở Hà Nội nhiều. Đến mùa nắng thì lại hết mùa sấu mất rồi. XD)


NƯỚC SẤU
Nguyên liệu:


- Sấu tươi

- Đường

- Gừng
Cách làm:

- Sấu tươi rửa sạch, để ráo, gọt vỏ, cắt khoanh (như cắt vỏ bưởi đó). Nếu có nước vôi trong thì ngâm nước vôi trong. Tớ nghe mama nói ngâm nước vôi giúp sấu giòn hơn. Nhưng thực ra tớ không có nước vôi để ngâm thì ăn cũng ko bị mềm oặt ra. Có lẽ nước vôi còn giúp sấu trắng ra hơn chăng? Chẳng hiểu XP

- Đun nước đường với gừng (tuỳ khẩu vị, ăn ngọt thì cho nhiều đường, ăn nhạt thì
cho ít. Mà thiển ý của tớ là cho nhiều 1 chút, vì sấu chua lắm)


- Chờ nước nguội. Trong lúc chờ thì bỏ sấu ra cho ráo nước.

- Đổ nước đường vào sấu.

- Bỏ vào 1 cái lọ sạch, khô.

Hôm sau là dùng được ngay. Tớ sẽ chụp hình cái lọ sấu nhà tớ lên cho mọi người coi. Ngon kinh khủng! Tối nào mấy chị em cũng pha 1 cốc uống.

7.07.2008

I am in Saigon now!

Teehee! I've been in Saigon for about 2 weeks. But I haven't had chance to explore the Saigon foods though.

The University is very far from the city center and I live just nearby. No shops, no restaurants, and of course, no Saigonese foods around here. All I can get (around the neighbourhood) is Lotteria and KFC in Phu My Hung area. Korean seem to dominate all Vietnamese modern resident areas like Trung Hoa Nhan Chinh in Hanoi and Phu My Hung in Saigon. Lots of Korean foodies. I'm not saying I dont like Korean food, but somehow, when I am in Saigon, I NEED Saigonese food.

However, thanks to wonderful transportation service to transport stuffs between Hanoi and Saigon, I've finally got my bike here. And I also managed to have some small trips on the bike in the downtown area.

But the main trip will be the day after, when I'm having an appointment with my long-time-no-see friend from England.

Recently, I have to cook a lot. But... I can't take photos freely like I was at home. And of course, the Internet speed is not good enough for me to upload pictures.
But I will try.