6.02.2009

YÊU

Nếu có thể yêu mà không nhớ
Đã không có lắm những đợi chờ
Không có những đêm nằm thao thức
Không cả tiếng thở dài một ngày mưa .

Nếu có thể yêu mà không mơ mộng
Những hạt tuyết đầu mùa sẽ chẳng động đến tâm tư
Những tàn phai nếu có giản dị là quy luật
Những ngã rẽ dù bất ngờ cũng không quá đớn đau

Nếu có thể yêu mà không hi vọng
Đã chẳng băn khoăn khi trao tặng những niềm tin
Chẳng lo sợ phải nhận lại những mảnh vỡ
Chỉ cần gói ghém tất cả vào chiếc hộp kỷ niệm rồi thôi .

Nếu có thể yêu mà không nghi ngờ
Những khoảng cách địa lý chẳng bao giờ là cản trở
Và thời gian cũng không vương màu ly biệt
Chẳng còn giọt nước mắt nào rơi trên những sân ga
Khi tiếng còi tàu thôi thức dậy nỗi niềm thoảng thốt .…

Nhưng…nếu có thể yêu và được yêu
Có hề gì là dằn vặt của nhung nhớ , mộng mơ , hi vọng , nghi ngờ !
Như cách mà ta sẵn sàng đánh đổi vì nụ cười một người
Ta cũng sẵng sàng làm tất cả chỉ bởi một cái nhìn
Từ cái khoảnh khắc bị cuốn hút vào đôi mắt buồn bã của người ấy
Ta đã nguyện đem cả cuộc đời để tìm kiếm màu nắng cho mắt
Nguyện được khóc muôn lần với những suy tư ta nhìn thấy
Nguyện được mơ trọn vẹn những giấc mơ không đơn độc
Để bờ biển chiều nay không riêng ta và sóng
Nếu cánh cửa kia vạn lần gõ vẫn không được mở
Xin làm người gác cổng cho đến lúc bình minh…

Như ta đã yêu người đâu phải bởi người yêu ta .