6.21.2014

Đã hết rồi mùa bão với giông

Hì hì, khi người con gái lấy chồng thì cuộc sống của họ mở ra một trang hoàn toàn mới. Đồng thời, một cuộc sống khác của họ cũng khép lại. Hôm nay vừa ngồi tâm sự chia sẻ điều này với em gái cùng phòng khi nghe cô bé bảo "cơ quan mình có nhiều anh hay quá chị nhỉ! Không có chồng với người yêu thì hơi bị nhiều cơ hội" :))

Trước khi lấy chồng, mình nghĩ rằng lấy chồng là để có một người bạn luôn ở bên cạnh chăm sóc, đưa đi đón về, cuộc sống hạnh phúc đôi lứa tuyệt vời =))

Sau khi lấy chồng, mình phát hiện ra lấy xong chồng là mọi mối quan tâm về chuyện yêu đương đã thành dĩ vãng, mình dành nhiều thời gian và tâm trí cho công việc và việc gia đình chứ chả nghĩ gì về bạn chồng và cái gì gì cuộc sống lứa đôi cả =))

Bạn ý trở thành một phần của cuộc sống, một phần không cần để tâm nhiều và nó vẫn ở đấy. Một thứ an toàn không gây khó chịu mà cũng chẳng đem lại hạnh phúc.

Đôi lúc mình cũng nghĩ, nếu bạn ấy chán và tìm đến những người khác thì sao nhỉ? Nhưng cũng chẳng có một gợn lăn tăn gì cả. Nếu nó phải đến thì nó sẽ đến. Đấy có được gọi là hôn nhân thành công không nhỉ? Vẫn có chồng mà lại không phụ thuộc hạnh phúc của mình vào người đấy :))

Tự nhiên bị nhớ anh phết :)) nhớ cái cảm giác có một thứ không hẳn an toàn, không hẳn là hạnh phúc, không hẳn khó chịu nhưng mà lúc nào cũng thấy bồi hổi bồi hồi. Nhớ cái cảm giác căng hết các giác quan ra để yêu, lúc ở bên người ta thì chỉ biết người ta thôi, thế mà nhắm mắt lại là nhớ được hết không gian thời gian.

Mình nghĩ là tâm tưởng và hành động là hai cái rất rạch ròi. Mình đã lựa chọn và mình chịu trách nhiệm cho lựa chọn của mình. Người quyết tâm gắn cuộc đời bạn í vào cuộc đời mình chẳng có lỗi gì cả.

Nghe cứ buồn buồn nhưng thực ra chả cảm giác gì cả.

Đúng là có một cuộc đời đã kết thúc với mình thật :))


No comments: