Showing posts with label Cơm nhà. Show all posts
Showing posts with label Cơm nhà. Show all posts

2.11.2012

Bún thang Hà Nội



Mình rất thích ăn bún thang. Không những vì ngon mà còn vì nó gắn với những kỷ niệm thật khó quên...

Mama mình là người rất "phong lưu". Thời mới đi làm cũng chẳng có nhiều tiền đâu, nhưng cuối tuần nào cũng chở hai chị em đi ăn hàng. Khi thì ăn bánh mỳ Phúc, khi thì ăn phở tíu ngõ chợ Đồng Xuân, và món gần như là special menu dành riêng cho tối cuối tuần là bún thang. Quán bún thang bà Đức trên đường Cầu Gỗ trở thành điểm hẹn của ba mẹ con vì mẹ rất thích món này. Ăn ở quán của bà từ khi bà còn khoẻ cho đến khi sức khoẻ của bà đã kém đi, để con cháu bán thay; từ khi mẹ còn chở cả hai chị em trên một cái xe, cho đến khi thằng em đã đèo được mẹ, và con chị phải tự đi xe bám theo. Cứ như vậy, mình gắn liền món bún thang với quán bà, cũng gắn luôn những buổi ăn hàng với quán bà.

Cứ ba mẹ con đi với nhau suốt nhỉ! ^^'

Có lần, đã lâu lắm nhà bốn người không đi ăn chung. Là 6 năm! 6 năm cả nhà không hề cùng nhau ra ngoài. Mình chỉ muốn có một ngày nào đó mẹ không phải tất bật nấu nướng dọn dẹp, bữa cơm gia đình không còn chóng vánh, cả nhà có thời gian ngồi ăn cái gì đó ngon ngon, nói chuyện, cười đùa. Thuyết phục mãi bố mẹ mới đồng ý. Thế mà đến lúc đi lại chẳng biết đi đâu. Thời ấy mình không còn bé lắm, nhưng cũng chưa hay la cà quán xá như bây giờ. Mình muốn đến một chỗ nào đấy có bàn có ghế, có không gian thoải mái, được phục vụ tận tình... như kiểu trong phim ấy. Thế nhưng hồi đó mình chẳng được đi đến đâu cả nên cũng chẳng biết chỗ nào cả. Nghĩ mãi, nghĩ mãi, đến khi bố mẹ sắp bực mình đổi ý không đi nữa rồi, mình lại tặc lưỡi, thôi đi ăn bún thang vậy, như mọi khi! Không có bàn ghế lịch sự, không có nhân viên phục vụ tận tình chu đáo, không có không gian thoải mái, chỉ có bốn người nhà mình ngồi quanh một cái bàn nhựa kê ngoài vỉa hè, xì xụp ăn bún thang. Thế mà lúc đi về mình vẫn toét miệng ra cười ^^

Bây giờ, ngoài quán bà ra mình biết thêm rất nhiều quán bún thang khác, ở gần nhà hơn nhiều, và thậm chí là ngon hơn nữa. Lớn lên rồi mình cũng thường tự nấu ở nhà chứ ko ra ngoài ăn. Nhưng những kỷ niệm với cái quán nhỏ lụp xụp ấy thì không bao giờ quên được.

Gọi bún thang Hà Nội đúng là thừa, vì món này ở Hà Nội mới có. Không như phở có phở Nam Định, phở Hà Nội, thậm chí phở Sài Gòn, mỗi vùng miền một cách ăn khác nhau. Bún thang, chỉ là bún thang thôi, không có những khẩu vị theo vùng khác ^^ Mà cái tinh tế trong ăn uống của người Hà Nội thì đã trở thành một thương hiệu! Tinh tế trong từng thành phần của món bún. Món này gọi là bún "thang" là bởi vì nó bao gồm rất nhiều nguyên liệu thái nhỏ, khi ăn thì bốc từng thứ vào bát, giống như là bốc thang thuốc vậy. Có người thì lại giải thích "thang" nghĩa là "canh", gọi là bún "thang" là bởi vì món bún này quan trọng nhất là nồi nước dùng được nấu cầu kỳ, cẩn thận. Nghĩa nào thì cũng xoay quanh cái việc cầu kỳ, tỉ mỉ cả. Theo như một anh đầu bếp chuyên phục dựng một số món ăn Hà Nội cổ, bún thang ngày xưa khác bây giờ nhiều lắm. Không chỉ là trứng tráng mỏng, giò lụa, thịt gà, nấm hương, hành răm, mà còn vô số loại "nhân thang" khác; không chỉ là nồi nước luộc gà mà còn là tôm, mực, xương,... để làm nên một bát bún thang Hà Nội. Không khó nấu, nhưng lách cách. Món ăn cứ tưởng chỉ để "dọn tủ lạnh" sau ngày Tết cũng thật lắm công phu!

Nhà mình ăn thì thường nấu theo kiểu Hà Nội cổ. Thực ra cũng không biết có phải cổ thật không, nhưng mà  thấy bảo vậy thì làm vậy :)) Với lại cũng ngon hơn ăn ở ngoài hàng thật :))


Vì cách làm dễ lắm nên chắc chỉ cần liệt kê ra các thành phần và lưu ý một số điều trong khi chế biến nhỉ!

BÚN THANG
Phần nhân:
1. Thịt gà luộc xé nhỏ
2. Củ cải khô ngâm kỹ, bóp với ít muối và dấm
3. Trứng tráng mỏng, cắt chỉ. Khi đánh trứng mình thường cho thêm ít nước lọc vào. Vừa ăn gian số lượng, vừa khiến trứng khi tráng không bị phồng rộp lên. Nêm muối cho vừa ăn.
4. Giò lụa thái chỉ.
5. Thịt mông băm nhỏ, xào săn, nêm vừa ăn. Cái này người ta gọi là ruốc sỏi. (May sao nhà có sẵn 1 miếng thịt mông hôm trước vừa cúng lễ giải hạn :)) )
6. Ruốc tôm: mình dùng tôm lột vỏ sẵn ở siêu thị í. Cho muối vào đun (nhỏ lửa, không đậy vung) cho đến khi nào con tôm săn khô lại thì giã nhỏ. Giã xong lại cho lên bếp đảo tiếp cho khô hẳn. Mình prefer giã vừa phải, để miếng tôm vẫn hơi sần sật.
7. Hành răm thái nhỏ
8. (optional) Cũng theo như cái anh đầu bếp ở trên thì món này còn có cả trứng muối. Mình cũng cho vào ăn nhưng không thấy hợp nên những lần sau không cho nữa. Nếu ai thích ăn trứng muối thì lấy lòng đỏ trứng muối vào bát, rồi phủ 1 lớp nilon bọc thức ăn lên, cho vào lò vi sóng quay khoảng 30s.
Phần nước:
Nước luộc gà chỉ lấy nước thật trong. Ngâm ít tôm khô và nấm hương cho vào cho nước thơm, ngọt. Nguyên bản thì phần nước này có cả sườn và mực khô cho ngọt nước. Nhưng nói thật là sau Tết cả nhà ngấy đến tận cổ rồi, đun thêm sườn nữa không biết bao giờ mới ăn hết được.

Xếp nhân vào bát bún, cho thêm ít mắm tôm rùi chan canh ăn thôi! <3

(Btw, phải nói là rất tiếc cho ai không ăn được mắm tôm nhé! Bún thang mà không có mắm tôm thì cũng không khác thịt chó không có mắm tôm lắm đâu :)))


4.19.2009

Mì vằn thắn

Nói là phủi bụi cách đây gần 2 tháng, vậy mà bây h mới bắt đầu cầm chổi phất trần lên :">

Lười quá thể là lười!

Thôi hôm nay viết về món mì kỉ niệm sinh nhật 2 năm trước vậy :))

Nhớ lần đầu tiên ăn mì vằn thắn cách đây đã lâu lắm rồi. Lâu đến mức tới khi lớn lên chỉ còn nhớ rằng món đó rất rất ngon và làm hết sức cầu kì chứ không còn nhớ được mùi vị ra sao nữa. Món này là món của người Hoa, theo báo chí thì được dân Quảng Đông mang sang nước ta từ những năm 30. Và cái tên gốc thì thật là mộng mơ, Wanton, nghĩa là "muốt mây". Bọn Tàu khựa này cầu kì từ cả cách chế biến đến cách đặt tên cho món ăn nữa! Mà có lẽ cũng chính vì thế nên mì vằn thắn nấu theo đúng kiểu tàu vẫn là ngon nhất. Lớn lên đã đi ăn ở rất nhiều nơi, thậm chí là trong những tiệm "mì gia" nổi tiếng ở quận 5 Sài Gòn, thế mà vẫn cảm thấy không ai nấu ngon bằng bác hàng xóm hồi còn ở quê nấu cho ăn. Nói thêm, bác ấy đi theo một gia đình người Hoa từ bé nên biết rất nhiều món Hoa, mà bác lại rất khéo tay nữa. Tiếc là giờ thì tất cả những gì còn nhớ được về món mì vằn thắn bác nấu cho chỉ là những viên sủi cảo rất rất ngon...

Lớn lên một chút thì cũng đi ăn nhiều tiệm, nhưng cũng là hồi hai chị em còn bé được bố chở đi ăn. Rồi thì hai chị em lớn lên, to như hai con voi, chẳng thể nào ngồi lên xe để bố chở 3 được nữa. Thế là giã từ món mì vằn thắn từ đây. Những kí ức về món ăn này cũng chỉ dừng lại ở những hoài niệm về một ngày xưa khi hai chị em ta còn bé nhỏ đủ để vòi bố đưa đi ăn sáng. :))

Con người lớn hẳn, phần nữ tính nhỏ nhoi cũng có vẻ phình ra được thêm một chút, bắt đầu thích bếp núc nấu nướng. Sinh nhật 19 tuổi quyết định làm ở nhà, đãi mọi người món mì vằn thắn. Thế là cô nương khăn gói quả mướp sang nhà anh bạn tầm sư học đạo sau khi nghe quảng cáo "mẹ anh nấu mì vằn thắn hơi bị ngon!". Từ đó, bạn đã biết nấu mì. :))



MÌ VẰN THẮN

Nguyên liệu: (ăn bao nhiêu mua bấy nhiêu, ở đây không dùng tôm vì không thích ăn tôm)

- Gan, thịt thăn, nạc vai

- Trứng gà

- Cải xanh, cải cúc, hẹ

- Mộc nhĩ, nấm hương ngâm mềm

- Mì tươi, áo sủi cảo

Cách làm:

- Đun nước dùng. Cho luôn thịt thăn, gan và trứng vào luộc chín. Khi vớt thịt, gan và trứng ra thì cho nấm hương vào đun tiếp. Nêm nếm vừa ăn.

- Nạc vai xay, trộn mộc nhĩ nấm hương, hành khô băm nhỏ, muối tiêu, mắm. Để
ngấm gia vị rồi gói vào bánh áo làm sủi cảo, có thể bỏ thêm vào một con tôm nếu muốn.

- Cắt lát gan và thịt luộc. Trứng cắt tám. Cải xanh, cải cúc, hẹ rửa sạch cắt vừa ăn.

- Khi ăn trần mì, luộc sủi cảo, trần các loại rau. Xếp mì, thịt luộc, gan luộc, sủi cảo, rau, 1/4 quả trứng vào bát rồi chan nước dùng.

Thấy cách nấu quá đơn giản! Đơn giản bởi vì đã... bỏ đi những chi tiết cầu kì! :)) Ví dụ như dùng thịt luộc thay vì thịt xá xíu (cũng là luộc, nhưng là luộc với mắm và đường), không dùng tôm khô đun nước dùng, cũng không dùng tôm để gói sủi cảo. Nhưng có hề gì! Bớt cầu kì đi một chút thôi để người nấu đỡ than ngại mà cả gia đình vẫn có một bữa "đổi món" vui vẻ, nhỉ! ^^

Bàn thêm về cách ăn. Mì vằn thắn tuy rất ngon nhưng cũng rất dễ ngán, dễ đầy bụng. Còn nhớ sinh nhật 2 năm trước, đứa nào đứa nấy ăn xong ngắc ngoải. :)) Cũng tại vì sợi mì tươi làm từ bột và trứng, không dính nước. Đến lúc gặp nước rồi bột mới nở ra, biết mặt nhau! :)) Đến khi vào Sài Gòn, đi ăn mì mới biết người ta còn có món mì khô, vẫn những nguyên liệu như vậy nhưng không chan nước dùng mà ăn với tương đen, tương và tương ớt. Cách ăn này làm cho bát mì đậm đà hơn, cũng không bị ngán và đầy bụng. Bên cạnh bát mì khô lại có bát nước dùng, có lẽ để vị khách nào ăn xong bát mì khô mà chưa cảm thấy no thì húp nốt bát nước cho sợi mì trương lên là vừa. haha. Về nhà này thì do thằng em thích ăn chiên ăn xào nên sủi cảo cũng đem chiên lên, ăn với mì khô. Thơm ngon đáo để!

7.26.2008

Bánh bao!


Hôm nay tớ chính thức hết tiền! Nhưng ăn tiêu thì vẫn sang như thuở nào! XD Tớ đi siêu thị mua bánh bao về ăn đêm, ko mua loại rẻ mà mua hẳn loại sang vừa vừa! XD Và tớ phát hiện ra cái bánh bao ngon quá là ngon: bánh bao sữa tươi đậu xanh!

Bánh mềm, ăn nhân đậu không bị ngọt quá. Nói chung là rất hợp với sở thích của tớ. Mà bánh bao lại khá rẻ, loại ngon mà tớ mua cũng chỉ hơn 1K/cái. Lại không nhiều calo như mì gói! XD

Phần khó khăn nhất là hấp bánh bao. Vì tớ học đêm, đâu thể 1, 2h sáng mà xuống dưới nhà bật bếp đun nước rồi bỏ bánh vào xửng hấp đc. Cũng ko thể dùng lò vi ba (vì nhà bác rất tiết kiệm, gia chủ còn chả dùng, tớ ko đủ tư cách đụng vào cái lò vi ba nhà bác XD). Nồi cơm điện thì ko cắm. Đúng là cái khó ló cái khôn, tớ hấp bánh bằng cái phích đun nước siêu tốc + 1 cái khăn tay sạch! =D Cuối cùng cũng được mẻ bánh bao mềm, thơm, ngon lành như hấp trong xửng vậy.

Bánh nè:



Còn đây là cái "xửng hấp" của tớ XD :


7.23.2008

Cà bung

Hôm trước tớ hứng + thèm cà bung. Thế là đi siêu thị mua ... 2 quả cà, ít cà chua, vài bìa đậu về :D May cái nữa là nhà bác có cây lá lốt, chứ siêu thị đào đâu ra cái lá đó. 2 chị em (mà phần nhiều là tớ) hứng chí ăn hết sạch tô cà.

Và cũng chỉ đến hôm đó tớ mới biết có rất nhiều người ko biết đến món cà bung chứ chưa nói đến chuyện biết bung cà. Thật là bất ngờ.

Nhân đây thì cũng nói 1 chuyện vui nho nhỏ của tớ và món ăn này. Từ bé tớ đã không khảnh ăn, hay nói cách khác thì cái gì tớ cũng ăn được tuốt XD. Nhưng nguyên tắc của tớ là cái gì nhìn đẹp đẹp thì tớ mới ăn. Và chính vì thế nên món cà bung này (hồi đó do chị họ tớ đạo diễn) thực sự là nằm ngoài vùng phủ sóng của tớ. Mấy lần chị dọn ra cho ăn mà cứ lắc đầu nguầy nguậy nhất quyết "Kinh lắm, kinh lắm" không chịu. Có một lần chị tớ bảo, thôi thì nhắm mắt lại ăn thử, xem nó có kinh thật không. Thử. Ngon thật. Từ đấy tớ gọi nó là cái món "kinh mà ngon" :P. Cái tên cà bung tớ chỉ biết từ sau khi xem một chương trình "Ở nhà Chủ nhật" cách đây mấy năm. Món "kinh mà ngon" này đã cùng tớ kinh qua biết bao cơn lười bất chợt và cả nhà chỉ có độc món cà để ăn XP.

CÀ BUNG

Nguyên liệu:

- Cà tím. Cho 3 người ăn thì khoảng 3 quả (đó là nhà tớ) cà dài. Cà tím tròn thì mua nhiều hơn 1 quả. Nhiều người nghĩ rằng cà dài và cà tròn giống nhau, nhưng thực ra thì cà dài ngon hơn, mềm hơn và thơm hơn cà tròn. Trừ phi đi cả chợ không thấy cà dài tớ mới bắt buộc phải mua cà tròn. Cách chọn cà tím ngon là cà đều màu, căng bóng. Là tớ thì tớ còn chọn quả dài đều, ít cong.

- Đậu phụ khoảng 3-4 bìa. Nhà này chắc phải 5, 6 bìa mới đủ! :))

- Cà chua khoảng 2 quả.

- Lá lốt hoặc/và tía tô, hành.

- Nếu thích thì cho thêm 1 ít thịt rọi.


Cách làm:

- Cà tím rửa sạch, bỏ cuống, cắt xéo thành miếng nhỏ vừa ăn. Ngâm nước cho ra nhựa đen.

- Cho ít dầu ăn vào chảo. Chảo nóng thì bỏ cà vào đảo. Nêm muối. Đảo đều tay thấy bắt đầu cháy cháy thì bỏ thêm nước vào, đậy nắp chờ cà mềm.

- Sau khi cà đã mềm thì bỏ cà chua vào đảo cùng cho đến khi cà chua cũng nát nát ra. Mẹ tớ thường không bỏ lẫn cà tím và cà chua ngay từ đầu mà đảo cà chua riêng ở giữa chảo cho chín chín rồi mới trộn cà tím hất sang xung quanh vào cùng.

- Đậu rán vàng. Bỏ vào chảo cà.

- Thịt xắt miếng mỏng, bỏ vào chảo cà.

- Nêm muối. Bỏ nước vào đun lâu lâu. Đun nhiều thì càng ngon (không nhớ tại sao nhưng chắc chắn là mẹ có bảo tớ vậy).

- Đun khi nào sôi kĩ thì thả lá lốt, tía tô, hành xắt nhỏ vào. Đun thêm 1 chút thì tắt bếp.


Ăn món này ngon mà không bị ngấy. Cà tím thơm, ngậy... Chẹp... nhắc lại thèm.

4.09.2008

Hmm...


Well well...

Một thời gian dài ko update blog này. Ko phải vì quên hay cố tình, mà là cái mạng nó ko cho vào blogspot. Chả hiểu tại sao nữa.

Có lẽ sự kiện đáng chú ý nhất thời gian qua là cái Sakura Matsuri ở Hà Nội. Tuy chưa hẳn là thành công nhưng tham gia vào đúng là rất vui. Và quen được nhiều người bạn mới nữa. Tất cả đều rất vui tính, rất tuyệt vời. Cái buồn cười nhất là lúc mình và chúng nó, đứa nói tiếng Việt, đứa nói tiếng Nhật loạn xà ngầu mà vẫn hiểu nhau. Đúng là giao lưu văn hoá nhỉ? :P

Nhưng vấn đề là đồ ăn bán trong lễ hội mắc thấy ớn luôn. Nên chúng ta tung tăng tung tẩy ra nhà hàng Hàn Quốc ăn. Giá bt, lại ngon lành, thoáng mát, khỏi phải chen chúc chật chội làm chi :D Thế cho nên về đến nhà lại có hứng làm kimpap. Mà có lẽ sắp tới cũng sẽ làm 1 mẻ kimchi, để chia cho nhà bác Thuỷ nữa, bác ấy cứ nhắc suốt thôi.

Hồi trước, cứ đinh ninh là kimpap giống như maki sushi. Nhưng đọc đọc một hồi, lại đi ăn nhiều lần nữa, thì phát hiện 2 cái khác nhau rất cơ bản ở cái CƠM. Maki sushi thì trộn giấm + đường + muối, ăn thanh thanh, thơm thơm. Còn kimpap thì thấy người ta trộn dầu mè và soy sauce, ăn đậm đà hơn và mùi mè thơm ngậy. Maki sushi ăn thì tớ thích phải có dipping, wasabi và soy sauce chẳng hạn, còn kimpap thì đậm sẵn rồi. Mẻ làm hôm ấy này:

Ah, lần lại đống ảnh mới nhớ ra bữa đó còn có cả bánh ngải. Bánh ngải có thể nói là đặc sản trên quê Lạng Sơn. Hôm đó mama từ quê về xách theo một đống. Ăn ngon thật là ngon!
Tóm lại là một tuần vừa qua thật là mệt (người đau nhức khủng khiếp vì phải đi qúa nhiều và nhảy nhót quá nhiều ^^) nhưng cũng thật là vui!

3.21.2008

What a feast!

Ngày đầu tiên ăn lại của tớ!

Sáng cháo củ cải, trưa cháo củ cải, tối cũng cháo... nhưng mà là với một loạt các món sơn hào hải vị khác :P

Chả là hôm nay sinh nhật thằng em tớ. Tiệc tùng thì thôi rồi. Gà, nem, chả, salad, bò lúc lắc, rau luộc cũng có. Bánh thì có brownies ăn với kem vani chocolate chips với bánh choux kem. Hức, nhìn cái bàn ăn mà shock! Ban đầu tớ chỉ định bò lúc lắc, ngô chiên, rau luộc hoặc xào, gà luộc. Thế đã là dã man rồi. Thế nhưng cả đời mới có ngày sinh nhật lên 18 tuổi. Mời anh chị đến ăn nên làm nhiều. Thế mà cuối bữa vẫn hết đấy. Bái phục mọi người. Brownies tớ là ko được theo ý tớ lắm. Bà chị họ thì lại khen ngon... Nói chung chưa vừa ý mình thì tớ sẽ còn phải làm lại một chút. Còn choux hôm nay thì ngon! Kem tớ làm ko bị hơi đặc như hôm nọ mà mát, mềm. Lại không quá ngọt. Nhưng mà làm hơi bị nhiều :D. Lần trước được khoảng 15 cái thì lần này phải hơn 30 cái. Nhân làm ra thì lỡ phết hơi quá tay nên đến 5 cái cuối cùng thiếu nhân kem, quyết định nhân cơ hội làm luôn nhân mặn. Thế là đã có choux tuna mayo!

Hehe, mà thế là thằng em tớ đã 18 rồi cơ đấy! Nhanh ghê. Đối với tất cả mọi người thì sinh nhật 18 tuổi rất là quan trọng. Nhớ ngày nào tớ đã từng vừa rên rỉ "Thế là mình sắp bước vào tuổi lão hoá", vừa vui vẻ "Thế là em đã trở thành công dân", sinh nhật tuổi 18 thật là có nhiều cái đáng để suy nghĩ, nhỉ? Đối với tụi con trai thì không biết là ngày này có quan trọng ảnh hưởng gì tới chúng nó không nữa. Có lẽ việc duy nhất chúng nó bother là việc phường chuẩn bị đưa danh sách lên nghĩa vụ quân sự thôi hah? Hôm nọ thấy bác tổ trưởng tổ dân phố đã hỏi tớ để lên danh sách thanh niên rồi đấy :D

Sinh nhật của tớ năm 18 tuổi thì ko hoành tráng như của thằng này, vì đơn giản là tớ không tổ chức :P Tớ quan niệm sau 18 tuổi thì con người bắt đầu lão hoá, bắt đầu già đi và gần với cái chết hơn. Vậy thì mỗi sinh nhật đều đáng buồn chứ :P Sinh nhật 18 thì đặc biệt hơn chút vì nó đánh dấu những tháng ngày thực hiện đầy đủ quyền công dân :)) Nhưng giờ thì khác rồi, sinh nhật đối với tớ cũng chỉ là một ngày kỉ niệm bình thường trong năm và nó chẳng ảnh hưởng gì tới tớ cả. Tổ chức hay không chả sao. Chẳng qua nó là một lý do để bày biện tiệc tùng thôi mà.

Chả có ảnh iếc gì vì bận tối mắt, có thời gian đâu mà chụp với chiếc! :P

3.20.2008

Whole foodie day! :P Củ cải muối

Ngày cuối cùng của vụ kiêng kem nhà tớ! Goodbye món soup rau ngon thì có ngon nhưng ngán đến tận cổ rồi, từ mai tớ tha hồ sáng tạo với các món cháo!

Do hôm nay quá lười đi chợ, nhà thì hết đồ ăn (hiếm khi thế này lắm đấy), nên tớ quyết định mai ăn cháo trắng với củ cải muối (trong nhà lúc nào cũng có bịch củ cải muối to đùng). Món này cực kì là đậm chất Tầu, ai ở Lạng Sơn chắc chắn phải biết. Người ở trên đó hay ăn cháo trắng với củ cải muối hoặc củ ca la thầu muối xào lên. Mẹ tớ là chuyên gia xào chua ngọt món này. Ăn với cháo thì đúng là nhất!

Xem mama tớ làm nà. Coi thì dễ vầy mà tớ làm mãi không ngon được bằng đấy. Chả hiểu sao nữa, rõ ràng là cũng mấy bước y như thế, nguyên liệu như thế. Mà mama lại còn chẳng giấu mình bí quyết gì nữa nhé. Thế mà... Anyway, có người làm đồ ngon cho ăn vẫn thích hơn chứ :P

CỦ CẢI MUỐI XÀO CHUA NGỌT

Nguyên liệu:
- Củ cải muối vừa ăn (khoảng hơn 2 lạng)
- Nước mắm ngon
- Dấm, đường

Cách làm:
Củ cải muối lúc mới bỏ ra thì mùi hơi nặng, màu vàng nhạt, người ta cắt thành sợi dài để muối đó. Đem rửa sạch đi rồi cắt hạt lựu vừa ăn. Cho dầu ăn vào chảo. Chờ một lúc cho dầu nóng thì cho củ cải vào đảo đều.

Trong quá trình xào thì phải đảo luôn tay. Mama nói thực ra không cần thiết, nhưng nếu đảo liên tục thì củ cải không bị xém. Đảo đến khi củ cải săn như vầy thì cho nước mắm vào. Nói chung tuỳ khẩu vị mà cho mắm vào cho vừa miệng.

Đảo tiếp đến khi củ cải ngấm mắm, hơi săn lại.

Sau đó đổ hỗn hợp dấm pha đường vào. Thường thì mama tớ cứ khoảng 2/3 bát dấm thì cho một thìa to đường. Đổ dấm đường cho xâm xấp mặt củ cải.

Đảo cho đến khi hỗn hợp ngấm vào trong củ cải và khô lại. Cứ đảo khi nào củ cải săn lại là được. Thành phẩm nè! ^^

Đôi khi ăn cao lương mĩ vị lại không bằng cái món giản dị này đâu nha! One of my favourite!

Còn cái đống bánh đằng sau kia, không biết gọi là bánh gì... có lẽ nên là polento cookies dù không giống cookies lắm. Lần đầu tiên tớ làm bánh này, thậm chí là trước khi bánh ra lò thì còn chẳng hiểu nó là bánh gì nên lần này có vẻ không thành công lắm. Mama bảo ngọt quá và cho hơi nhiều nho khô. Bản thân thì tự thấy mình tạo hình bánh trái còn quá kém. Nhưng cứ post công thức và vài kinh nghiệm xương máu lên đây để em Thuý có tài liệu tham khảo :P

Click vào đây để xem công thức POLENTA COOKIES

Sơ sơ là thế. Còn vụ whole foodie day thì do sáng nay thằng em tớ đã có Omuraisu măm măm rồi. Tối thì cả nhà lười đi chợ, nó chỉ có pasta thịt bò carot với ít Japanese potato salad hôm làm từ buổi trưa để lạnh và khoai tây chiên mặn thôi :P Ăn nhanh xong còn đi học thêm. Tối về đến nhà thì bánh đã nướng xong, măm nhẹ nữa là xong! Làm cho thằng bro ăn toàn kiểu làm nhanh ăn nhanh vì nó nhanh đói nên chẳng mấy khi tớ chụp hình được. Cứ đặt ra bàn là nó đã xông ra chén rồi >.<

3.15.2008

Ngày dọn tủ lạnh :P





Đáng nhẽ hôm nay phải thịnh soạn hơn mấy hôm trước mới đúng. Như tối hôm qua tớ còn nướng chân gà cho papa với thằng em ăn. Còn hôm nay là ngày dọn tủ lạnh, trong nhà còn cái gì lôi ra ăn cho bằng hết, để mai mua đồ mới, hehe.


Mà thực ra nói là dọn tủ lạnh thôi, chứ cũng có gì lắm đâu. Còn là còn 1 ít mướp ngọt zucchini (tớ thấy nhiều người gọi là bí ngòi, còn mama tớ thì gọi là mướp ngọt), 1 ít giá hôm làm cơm trộn, với ít thịt bò, hành sáng nấu mì cho papa với thằng em ăn ấy chứ. Thế là đã xong món rau xào.

Dọn tủ lạnh nữa là món Japanese potato salad. Món này làm từ tối hôm trước, để qua một ngày trong tủ lạnh hôm sau dọn ra ăn cùng cơm thì.... ngon cực là ngon. Nhìn thì hao hao giống salad Nga, nhưng bản chất thì khác hẳn. Nhà tớ ăn salad Nga đúng kiểu ăn chơi, ăn khai vị. Còn salad khoai tây kiểu Nhật ăn cùng cơm mới tuyệt, ăn chơi chưa chắc đã thích bằng.


Món tráng miệng cũng là món dọn tủ lạnh luôn :P Nó là cái yoghurt cake nướng rồi bỏ tủ lạnh.

Món mới thì có canh trùng trục (món tủ). Hôm nay mẹ đi chợ mua được mớ trùng trục ngon ơi là ngon. Đúng là mama đi chợ có khác. Nghĩ bụng không biết mai này vào Sài Gòn ai đi chợ mua trùng trục cho mình :P. Chả nhẽ lại không ăn nữa >"<>


Và còn nồi thịt kho tàu nữa. Mama tớ kho tàu thịt ngon nhất thế giới! Tớ là đứa ghét ăn thịt mỡ, thịt nạc cũng chỉ vài miếng rồi bỏ mà còn thích ăn thịt mẹ tớ kho. Hình như nồi thịt kho nhà tớ chưa bao giờ bị bỏ đi cả. Cũng tại mama có nhiều bí quyết nấu ăn được học từ ông ngoại. Mà ông ngoại thì biết ăn ngon biết làm ngon. Chưa kể là tớ rất tự hào về gốc gác Lạng Sơn của mình. Một rừng đặc sản! Gần như ai cũng biết nấu ăn rất ngon!





Cái recipe món Japanese potato salad nà (gia giảm tuỳ khẩu vị)

Nguyên liệu:

- Khoai tây 2 -3 củ
- Dưa chuột 1 củ
- Cà rốt 1 củ nhỏ
- Hành tây nửa củ
- Trứng gà (tuỳ ý) 2 quả
- Jambon 2 miếng
- Sốt Mayonnaise


Cách làm:

Khoai tây rửa sạch vỏ, nếu to thì cắt đôi ra rồi cho vào nước có tí muối luộc nhừ (như kiểu luộc mì ý ấy). Khi nào khoai nhừ rồi thì vớt ra lột vỏ rồi mash nó ra một tí. Nhiều người làm thành hẳn potato mash, nhưng tớ thì thích để vẫn còn ít miếng khoai tây hơn.

Hành tây thái lát mỏng rồi đem bóp muối để ngấm vài phút.

Dưa chuột rửa sạch rồi thái vát như kiểu để muối dưa chuột ấy. Rồi cũng bóp muối để ngấm vài phút.
Khi nào dưa và hành được thì vắt kiệt cái nước ngâm đó đi.

Cà rốt thái sợi rồi bỏ vào nước có pha ít muối luộc chín.

Trứng luộc chín hẳn rồi cắt ra làm tám.

Jambon cắt sợi.

Đến lúc khoai và cà rốt nguội đi thì trộn các nguyên liệu đều lên rồi cho sốt mayonnaise vào. Lấy nilon bọc kín bỏ tủ lạnh ít nhất 1h, để qua đêm càng tốt :D


Ăn với cơm tuyệt ngon. Nếu làm món này thì nên tiện làm luôn korroke, đều phải mash potato cả.


À, bonus ảnh một góc bếp nhà tớ. Hoa đều đc cho cả đấy :D Lan thì mama đc tặng rất nhiều hôm 8/3, nhưng mà cũng héo héo và rụng nhiều rồi. Còn hoa phăng đỏ tuyệt đẹp kia là hôm sang nhà anh cùng lớp, được mama anh ấy bảo mang về cắm, thế là xin luôn :P

3.13.2008

Vietnamese cuisine lunch and Bibimpap dinner

Well, I made bibimpap (Korean mixed rice) for dinner today from some leftover vegetables from the Vietnamese meal for lunch.

I was so lazy to make a proper lunch for my bro. So, a very basic meal with fried chicken, fried vegetables and sour egg soup. For the fried chicken, besides salt and pepper, my mom like to season chicken with some honey. However, I prefer sugar and a little of marinade ^^ My bro loved the fried chicken, and he also finished up the soup too. Not being boastful but my Vietnamese soup cooking is even better than my mom's :">

He left half of the vegetables (I really dont know how this kind of vegetables called in English but it sure is related with spinach), then, I decided to make some bibimpap for dinner. It was amazing!!! I love sesame oil!

So here is the recipe. I think that the quantity of ingredients should be adjusted according to your taste

For the topping
- Spinach
- Carrot
- Bean sprout
- Zucchini
- Sesame
- Egg
- Beef (season with sugar, salt, pepper, marinade, pear, soy sauce, garlic, dried green onion, and some mirin if you like)

For the sauce
- Mirin 1.5 tablespoon + 1 tablespoon dashi + 1 tablespoon, mix together and put the mixture on medium heat.
- Soy sauce
- Sesame oil
- Chili sauce (Gochujang is the best but if you cant find them, just chili sauce is fine. In Vietnam, I recommend "sa te")

Cooked rice (still hot) of course

How to make it:
For the vegetables in "for the topping" part, slice them into thin strips and fry with sesame oil and season with a little salt, remember to put them separately. Carrot can be boiled and then mixed with sesame oil, but I prefer fry them.
Then, put all the topping into a bowl of hot rice, pour the sauce in (adjust to your taste), toss some sesame in.
Fry the egg but remember to leave the yolk soft

Mix all the things up and serve.
Bibimpap goes extremely well with kimchi!