1.17.2017

Năm mới cần có cái gì mới? (2)

Hôm trước chị bạn thân thân lại than thở cuộc sống, công việc nhàm chán, ước mơ được thoát khỏi nơi đây, được sống tự do, thoả sức sáng tạo. Kể ra thì chị ấy cũng có tí cái máu và cái tài nghệ sỹ bị kìm kẹp lại trong cái vỏ nữ cán bộ công nhân viên hihi.

Là “lại” than thở, vì bả đã than chuyện này không biết bao nhiêu lần rồi. Từ ngày mình còn làm cùng chị ấy, rồi chuyển chỗ làm, rồi mình còn nghỉ cả chỗ làm này rồi, bả vẫn ở đó và vẫn kêu những chuyện y như xưa. Ngày trước thì mình than cùng, sau thì khuyên thay đổi. Giờ thì thật là chẳng còn muốn nghe chút nào nữa.

Ờ! Không thích thì bỏ đi!

YOLO! Mình chỉ có cuộc đời này thôi. Kiếp sau không biết sẽ là con gì nữa :))) Nếu không tận dụng kiếp này để trải nghiệm cuộc sống “con người” thì kiếp sau làm một con heo lại phải cần cù tu thân tích đức tiếp á haha.

Ờ! Không thích thì bỏ đi!

Nếu không thử làm sao biết được cuộc sống mà mình đang than ngắn thở dài mới chính là cuộc sống mà mình thực sự mong muốn? Và cuộc sống mà mình đang “đứng núi này trông núi nọ” thực ra cũng lởm đời lắm và chẳng có gì đáng mơ ước đâu. Chả biết được… hihi!

Nhưng bỏ đi cần sự dũng cảm. Và kiên định! (nhấn mạnh “kiên định” nha)

Dũng cảm để từ bỏ và dũng cảm để bắt đầu.

Kiên định để đi đến cùng với sự lựa chọn của mình. Cũng không nhất thiết phải “đến chết” :”> nhưng cần đủ để hiểu. Giống như anh Tashi trong Samsara í. Mình nghĩ đây là điều quan trọng nhất trong việc lựa chọn. Thoát ra khỏi cái comfort zone của mình và bắt đầu bơi ở một unchartered sea, không kiên định sẽ rất dễ bỏ cuộc.

Nghĩ lại thì trước đây mình rất tin vào câu nói “cuộc sống có nhiều sự lựa chọn nhưng thời gian không đủ cho chúng ta chọn lại từ đầu”. Ờ anh béo nói cũng đúng. Đúng trong trường hợp chúng ta đang theo đuổi “một cái gì đó” ở cuối con đường. Còn nếu coi việc trải nghiệm con đường chính là “cái gì đó” ấy thì sẽ quyết định dễ hơn nhiều ha!

Vậy đấy! Cứ buông bỏ và trải nghiệm đi, nếu muốn.

Ông trời chỉ phụ những đứa lười biếng và ì trệ thôi :)
) Dù bạn chọn con đường nào, kiên định với con đường ấy thì bạn cũng sẽ nhận được những phần thưởng xứng đáng.

Mình tin thế hihi!

Chúc mọi người có đủ dũng cảm và kiên định trong năm mới!

Btw, rất muốn đi leo núi!!!! nhưng mà sợ chết ahihi :"> chết rùi hẻm có persistant được nữa à nha! =))

Năm mới cần có cái gì mới? (1)

2016 là một năm có nhiều thay đổi vô cùng lớn.

Mình nghỉ việc. Ở chỗ mình hiếm có người nào đã làm lên đến vị trí của mình rồi còn nghỉ việc. Hoặc người ta sẽ nghỉ một thời gian sau đó lại quay lại. Cơ hội thăng tiến rất nhiều. Tiền lương cũng khá cạnh tranh (không so được với sếp công ty nhà nước hoặc tập đoàn lớn của nước ngoài, nhưng so với doanh nghiệp trong nước thì hơn nhiều nhiều). Nói chung, chính sách nhân sự rất biết đánh vào điểm yếu của con người: hoặc hư vinh, hoặc đồng tiền (hoặc cả hai).

Mình không giống họ. Có người nói vì mình bất mãn chế độ hehe. Đơn giản vì mình biết đây không phải cuộc sống mình mong muốn. Vầy hoy.

Như mọi cuộc chia tay, chẳng thế nào quay trở lại với nhau được nữa. Buồn cười trong đời mình cũng có vô số lần chia tay, người yêu có, người bạn có, người “đặc biệt hơn bạn tí” cũng có. Ngoài một bạn mà khi chia tay thì vô cùng lưu luyến ra, hầu hết mình đều cắt trong ba nốt nhạc (đồ rê mí hehe). Vì biết điều mình muốn thì khó, chứ biết điều mình không muốn thì thật dễ dàng.

Ừ! Chẳng tham vọng thăng tiến. Cũng chẳng tham tiền tài.

Nhân sinh quan, thế giới quan, giá trị quan trong năm qua đã thay đổi rất nhiều.

Mình không muốn bán hy vọng về một cuộc sống tốt đẹp hơn vì được đi du học, vì được thăng chức, được tăng lương.

Mình không muốn cổ vũ con người tiếp tục đi theo hoặc hư vinh hoặc đồng tiền.

Mình không muốn cổ xuý cho suy nghĩ con người cần phải tiếp tục chinh phục những mốc phát triển mới. Khi mà chỉ sự phát triển như hiện nay thôi đã biến chúng ta trở thành một giống loài đáng sợ rồi.

Ờ nghe hâm phết. Nhưng một khi đã nhận thức được những điều như thế rồi thì đơn giản là mình không thể quay trở về sống theo kiểu “bình thường” (với người ta)/”bất bình thường” (với mình) được nữa.

Đây cũng là thay đổi rất lớn trong năm 2016 của mình. Một sự nhận thức mà trước đây mình không có được! Bừng tỉnh! Và thắc mắc là làm sao mà khi xưa ta lại có thể “con người” như thế nhỉ! Hahahaha

Chúc các bạn năm mới sẽ có thật nhiều cái mới!


9.14.2015

Ngậm một tin trông...

Ờ! Kiếp sau tui sẽ làm con mèo.

Sáng tui nằm sưởi nắng. Chiều chờ anh đi làm về dụi dụi vào chân đòi ăn. Tối lẻn vào lòng anh nằm ngủ.

Còn cả gối đầu tay mới chịu :)))

Có khả năng là anh sẽ không thích mèo! Vậy tui sẽ làm một cô gái đẹp :))))

Tui sẽ sống ở một vùng đất yên bình, sống đơn giản chỉ cần một vườn rau. Ngày ngày dạy lũ trẻ sống an lành và biết ơn.

Sáng uể oải nằm ườn hôn tạm biệt anh đi làm. Chiều ra vườn hái rau về nấu cơm đón anh.

Cuộc sống bình yên và hạnh phúc.

Có khả năng anh sẽ có nhiều tham vọng hơn thế.

Vậy tui sẽ làm một nàng Fatima :)))))

Tui sẽ sống cuộc sống đơn giản của tui. Yêu anh. Chờ anh trở về sau những vất vả lo toan.

Ờ! Nói chung tui chỉ làm cảnh vậy thôi. Biết sao được! :">

Cứ mơ đi. Kiếp sau cơ mà :)))))

Tui rất tự tin là kiếp sau chúng tôi vẫn sẽ gặp nhau nha :))

P.S: tự nhiên nhận ra là dù trong tưởng tượng nào thì tui vẫn luôn ở một mình, chờ đợi. Y như là thật.

(Đặc sản Hà Nội: những chung cư kiếp nào cũng là chung cư :))))

9.12.2015

Mơ lớn. Hoặc không.

Tui muốn thay đổi thế giới!

Ít hoặc nhiều. Hoặc không.

Ờ nhưng tui muốn! :)) Đó là bước đầu tiên.

Thứ nhất, thay đổi mà tui muốn có là một thế giới con người và thiên nhiên sống hoà hợp. Gọi là sustainable living, green living or whatever it is.

Thứ hai, tui tin giáo dục sẽ phương thức duy nhất để làm được điều này một cách bền vững. Và rộng khắp.

Tui chưa biết làm như nào. Chưa biết giới hạn luôn.

Kệ thôi! Đã mơ mơ cái lớn hẳn, khó đạt nó mới vui.

Tui đã từng mơ thực tế, loăng quăng 4, 5 năm sau là đạt được mẹ nó rồi. Chết mẹ một phần người!

Từ giờ anh sẽ mơ mộng hơn các chú ạ! :)))

P.S: để coi 5 năm sau ngồi đọc lại thì sẽ thế nào nha! ;))

Không thì phải ở một nơi như thế này nè! :)) làm cô hàng nước má lúm đồng tiền xinh xinh ghê đó! :))))

9.08.2015

Nhắm mắt qua đường

Tui bị stress!

Em trai tui kêu để giải stress thì hãy đi viết. Viết gì cũng được, viết tản văn, viết tuỳ bút, viết gì cũng được!

Tui cũng tính viết một tác phẩm gì ghê gớm lắm.

Rồi tui lại chỉ viết về những kỷ niệm xưa cũ.

Với anh.

Cứ như là tui đã chết vài năm nay vậy. Xác tui vất vưởng sống, ăn não của mọi người (đối phó với tui hại não quá mà). Hồn tui thì ngủ im, tỉnh được tý lại tự ru mình ngủ tiếp.

Biết định nghĩa "người mộng du" của ông Alberto Ruy Sanchez hem? Họ cứ đi lang thang như vậy, rồi chạm vào nhau, rồi tỉnh. Và khi hai kẻ mộng du gặp nhau, "it will be good".

Tui có một niềm tin bất diệt, là dù ở hoàn cảnh nào (nhấn rất mạnh), dù ở không gian và thời gian nào, những kẻ mộng du cũng nhận ra nhau, và cái chemistry sinh ra sẽ gây ra vụ nổ như bom nguyên tử vậy.

Ờ! Như bom nguyên tử vậy! Phá hết mẹ nó cái hoàn cảnh, không gian, thời gian. Đùng! Một tiếng nổ lớn. Tỉnh dậy. Nhìn thấy nhau...

Ngáp cái rồi ôm nhau ngủ tiếp. Giữa một đống đổ nát :)))))

12.10.2014

Em của ngày hôm qua :v

Dạo này bị hoang mang về bản thân.

Cảm thấy nghi ngờ bản thân mình.

Tại sao tôi lại làm cho bạn bè tôi cảm thấy ko thân thiết đc với tôi nữa?

Tại sao tôi lại khiến người yêu tôi không đối diện với tôi nữa?

Tại sao tôi khiến nhân viên sợ?

Tại sao tôi lại không có tình cảm với bạn bè xung quanh?

Tại sao???

Cảm giác như mình là một tên độc tài vô cảm vậy.

Bị sợ hãi chính mình...

8.09.2014

Haiz!

Tui bỗng nhiên thấy tui chỉ hợp sống độc thân thôi!